Trầm Tường ở thời điểm này lẻn đến đằng sau một thân cây trốn đi, trong nội tâm hoảng hốt không thôi, bởi vì vừa rồi hắn trông thấy đầu Hắc Ám Liệp Sư kia đang ăn uống, ăn dĩ nhiên là một con người!
– Là người Thú Vũ Môn, không nghĩ tới bọn hắn vậy mà dùng thi thể người để nuôi nấng yêu thú!
Thẩm Tường thầm nghĩ, tuy ở phía xa, nhưng hắn vẫn thấy được y phục trên người những người kia đều là trang phục bình dân.
Một đệ tử môn phái muốn bắt bình dân thật sự là quá đơn giản, mà vừa rồi Trầm Tường lại trông thấy tầm mười cổ thi thể!
Trầm Tường nắm chặt nắm đấm, hắn là đệ tử Thái Vũ Môn, Thái Vũ Môn là lực lượng bảo vệ Thái Vũ Châu, mà hôm nay dân chúng bình dân Thái Vũ Châu bị người Thú Vũ Môn lấy ra cho thú ăn, trong lòng của hắn sao có thể không giận?
Loại chuyện này nếu như truyền đi, tất nhiên sẽ làm cho cả Thái Vũ Châu phẫn nộ!
Trầm Tường đi ra ngoài, sắc mặt âm hàn đi đến bên cạnh đầu Hắc Ám Liệp Sư kia, lạnh lùng nhìn nữ tử trên lưng Hắc Ám Liệp Sư, nữ tử này thập phần xinh đẹp, nhưng lúc này Thẩm Tường cảm thấy nàng xấu như ác quỷ!
– Người nào? Cút nhanh lên, nếu không ta cho ngươi như những bình dân này, trở thành đồ ăn của tiểu Hắc!
Nàng kia lớn tiếng nói, còn lấy ra một thanh trường kiếm.
– Súc sinh, im miệng cho ta!
Trầm Tường trông thấy Hắc Ám Liệp Sư kia nhai nuốt lấy thịt người, trong nội tâm một hồi lửa giận, chân khí cuồng bạo, theo phía dưới hai chân phún dũng mà ra, Thẩm Tường dựa thế một cái nhảy lên, lập tức đi tới trước mặt con sư tử kia, sau đó như thiểm điện đâm ra một ngón tay, trên đầu ngón tay chứa Càn Khôn chân khí vô hình, trực tiếp đâm vào đầu Hắc Ám Liệp Sư!
Một chiêu Huyền Cương Chỉ này của Trầm Tường dùng tới Càn Khôn chân khí, một ngón tay chọc thủng đầu lâu của Hắc Ám Liệp Sư, huyết dịch đang theo cái lỗ nhỏ kia tuôn ra mà ra.
Trầm Tường ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy thần sắc thanh sam nữ tử kia dữ tợn, mãnh liệt rút trường kiếm ra, đá mạnh lên thân thể hắn một cước, làm Thẩm Tường ngã lăn trên mặt đất.
Trầm Tường ở mới vừa rồi bị hắc y phụ nhân Chân Vũ Cảnh kia đánh cho một chưởng, bản thân bị trọng thương, đã mất đi lực lượng phản kháng, hiện tại hắn mới cảm nhận được võ giả Chân Vũ Cảnh là cường đại cỡ nào, chân khí so với Phàm Vũ Cảnh tầng mười còn hùng hậu hơn nhiều lắm!
Thanh sam nữ tử trông thấy Thẩm Tường nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích, lấy ra một thanh tiểu đao, đi đến bên cạnh Trầm Tường:
– Ta muốn cắt bỏ từng thớ thịt trên người của ngươi!
Hắc y phụ nhân kia cũng không ra tay tiếp, lạnh lùng nhìn xem, nàng thập phần khẳng định Trầm Tường trốn không thoát!
Trong nội tâm Trầm Tường thầm hận không thôi, thầm hận thực lực của mình bất lực, trong lòng của hắn thề, hắn nhất định phải giết chết thanh sam nữ tử cùng hắc y phụ nhân kia!
– Các ngươi. . . Nhớ kỹ cho ta! Lão Tử cùng các ngươi không chết không ngớt!
Thẩm Tường đột nhiên rống to nói, mà hắc y phụ nhân kia cùng thanh sam nữ tử cũng lập tức ra tay, tiểu xà trên cánh tay của hắc y phụ nhân cũng bay vụt ra, nhưng thời điểm bọn hắn muốn tới bên người Trầm Tường, trước mắt lại đột nhiên xuất hiện một tầng lưu thủy trong suốt, các nàng đụng vào bên trong thủy tường.