Chương 54: Trù Tiễn

Đương nhiên, nói là đem tụ khí tán ăn như khoai tây cũng có chút khoa trương, nhưng với bản lãnh của dược lão, chỉ cần đủ tài liệu, luyện ra hơn chục viên tụ khí tán cho Tiêu Viêm, cũng không phải việc gì quá mức khó khăn

Nghe được cuồng ngữ của dược lão, Tiêu Viêm còn chưa kịp cao hứng, đã bị những tài liệu mà dược lão nói ra tiếp theo làm ủ rũ xuống

“Ngươi ngày mai đi chuẩn bị bốn cây mặc diệp liên, hai quả xà tiên quả thành thục, một cây tụ linh thảo khoảng hai mươi năm, còn có một viên ma hạch nhị giai hệ thủy.” Dược lão thản nhiên nói, quay đầu sang, lại nhìn thấy khuôn mặt cứng ngắc của Tiêu Viêm, không khỏi ngạc nhiên nói: “Sao vậy?”

“Mặc diệp liên năm mươi năm tuổi? Loại niên phẩm dược tài này, hình như giá cả là hơn ba nghìn kim tệ một cây? Xà tiên quả thành thục? Nó là cực phẩm trong tài liệu cấp thấp, một ít dược tài điếm ngay cả mua cũng mua không được, cho dù vận khí tốt gặp được, cũng ít nhất phải hơn tám nghìn kim tệ a, tụ linh thảo hai mươi tuổi? Trời ạ, ta chỉ mới nhìn thấy một lần ở đấu giá hội, giá cả lúc ấy, cũng là một vạn năm nghìn kim tệ, còn có ma hạch nhị giai hệ thủy, cũng phải hơn hai nghìn kim tệ a.” Tiêu Viêm vỗ trán, thống khổ rên rỉ nói: “Chỉ nguyên liệu cộng vào đã hơn năm vạn kim tệ, ta làm gì có nhiều tiền như vậy?”

“Ặc…” Nghe vậy, dược lão trừng mắt một cái, phẩy phẩy tay hài hước nói: “Đây là việc của ngươi, không có quan hệ gì với ta, ta chỉ phụ trách luyện dược.”

“Mẹ kiếp, thật là quá đắt, nếu thật sự đem đồ vật này làm khoai tây ăn, cho dù lấy tài lực của Tiêu gia, cũng căn bản là không đáp ứng được.” Trong lòng cười khổ mắng một tiếng, Tiêu Viêm từ đầu giường lấy ra tạp phiến màu xanh, yêu thương vuốt ve nó, bất đắc dĩ nói: “Số tiền lần trước bán trúc cơ linh dịch, cũng chỉ còn hơn một vạn, căn bản không đủ mua số dược tài mà ngươi nói.”

Thấy hắn đáp ứng, tươi cười trên mặt Nhã Phi càng đậm thêm vài phần, ngọc thủ cầm lên chén trà bên cạnh, bây giờ nàng đã có thể xác định, vị hắc bào nhân này, tuyệt đối là một nhị phẩm, thậm chí tam phẩm luyện dược sư.

Bưng chén trà nhấp một ngụm, hắc bào đột nhiên lay động, một thanh âm già nua truyền ra: “Không biết đấu giá hội các ngươi, có thể giúp ta tìm một số dược tài không? _”

Mỹ mâu sáng ngời, Nhã Phi ngồi trên một chiếc ghế, đường cong mê người hiện ra, cười khanh khách nói: ” _ Lão tiên sinh muốn dược tài gì? __”

” _ _ Bốn cây mặc diệp liên năm mươi tuổi, hai xà tiên quả thành thục, một cây tụ linh thảo khoảng hai mươi tuổi, một nhị giai ma hạch hệ thủy… _”

Cốc Ni một bên, nghe được vài loại dược tài này, khuôn mặt nhất thời biến đổi, trong ánh mắt thêm vào một phần kinh nghi đánh giá hắc bào nhân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

” _ A a, Nhã Phi sẽ giúp lão tiên sinh chú ý mấy loại dược tài này, nếu có tin tức, sẽ thông tri cho lão tiên sinh kịp thời, không biết lão tiên sinh ở đâu? Liên lạc ra sao? _” Khóe mắt Nhã Phi liếc qua Cốc Ni sắc mặt biến hóa, trong lòng cũng giật mình, không dấu vết cười nói.

” _ không cần liên lạc ta, nếu có mấy loại dược liệu này, trực tiếp trừ vào số tiền bán được từ trúc cơ linh dịch, ta sẽ tùy thời đến lấy. _” Dưới hắc bào, thanh âm già nua thản nhiên nói.

” _ Ta còn có việc, hai ngày sau ta sẽ quay lại đây. _” Tùy ý nói, hắc bào nhân đứng dậy, đi ra khỏi giám bảo thất.

Nhìn thân ảnh biến mất tại ngõ rẽ, mỹ mâu của Nhã Phi híp lại, nhẹ giọng nói: ” _ Dược tài vừa rồi, có gì không đúng sao Cốc Ni thúc thúc? _”

Cốc ni có chút gật đầu, thở dài một hơi, cười khổ nói: ” _ Nếu ta nhớ không lầm, đây là tài liệu luyện chế tụ khí tán. _”

Nghe vậy, khuôn mặt Nhã Phi cũng biến đổi, thất thanh nói: ” _ Tụ khí tán không phải cần tứ phẩm luyện dược sư mới có thể luyện chế sao? _”

Gật gật đầu, Cốc Ni than thở: ” _ Xem ra lần này đã đánh giá sai, nhưng tứ phẩm luyện dược sư ở Gia Mã đế quốc cũng chỉ khoảng hai mươi mấy vị, hắc bào nhân này, tại sao chưa từng nghe nói qua trước kia? _”

Nhã Phi khẽ lắc đầu, mỹ mâu lưu động tia sáng kì dị, nhẹ giọng lẩm bẩm: ” _ Tứ phẩm luyện dược sư… nếu có cơ hội, nhất định phải chiêu mộ hắn!”

Prev
Next