Nhìn hai thiếu niên đang đối thị trên đài, tất cả ánh mắt mọi người, đều hứng trí chuyển lên, bọn họ cũng phi thường muốn biết, sau ba năm, vị thiếu niên lại sáng tạo kỳ tích này, trên mặt đấu kĩ, cũng có kinh khủng tiến bộ như thế không?
Trên khu khách quý, Tiêu Chiến nhíu mày nhìn Tiêu Ninh trên đài, sắc mặt có chút khó coi, tuy đấu khí của Tiêu Viêm nằm ngoài dự kiến của hắn, nhưng về đấu kĩ, hắn lại chưa bao giờ thấy Tiêu Viêm đi đến đấu kĩ đường tìm đấu kĩ sư chuyên môn của gia tộc học tập qua.
Phải biết rằng, đấu kĩ không giống với tu luyện sơ giai đáu khí, hoàng giai sơ cấp đấu kĩ, còn có thể tự mình tu luyện, nhưng một số hoàng giai trung cấp cùng hoàng giai cao cấp đấu kĩ, lại phải tìm đấu kĩ sư chuyên môn của gia tộc mới học được, nhưng vài năm này, Tiêu Chiến chưa hề nghe thấy một vị đấu kĩ sư nào từng nói Tiêu Viêm đến tìm họ học tập đấu kĩ, ngược lại, Tiêu Ninh lại là khách quen.
Theo Tiêu Chiến biết, Tiêu Ninh có thực lực tám đoạn đấu khí, đã nắm giữ ít nhất ba loại hoàng giai trung cấp và một loại hoàng giai cao cấp đấu kĩ, vài loại đấu kĩ này, dủ để hắn khó tìm đối thủ trong những người cùng cấp bậc, lần tỷ thí này, Tiêu Viêm tựa hồ rơi vào hạ phong.
“A a, Tiêu tộc trưởng, ngươi đoán xem, Tiêu Viêm tiểu thiếu gia có thể thắng không?” Bên cạnh Tiêu Chiến, Nhã Phi nhìn chằm chằm vào giữa đài, nhẹ giọng cười hỏi.
Tiêu Chiến chậm rãi áp chế tức giận trong lòng, nhàn nhạt cười nói: “Viêm nhi không quá tinh thông đấu kĩ, hơn nữa mới bước vào tám đoạn, đối phó với Tiêu Ninh đã bước vào cảnh giới này khoảng một năm, chỉ sợ sẽ không có phần thắng quá lớn.”
“Nga, thật không?” Sóng mắt mê người khẽ lưu chuyển, Nhã Phi chớp chớp lông mi thon dài, mĩ mâu thoáng nhìn vì thiếu niên mặc hắc sam khí định thần nhàn đứng giữa đài, chiếc miệng hồng nhuận nhếch lên, nụ cười trên mặt có không biết bao nhiêu thành thục vũ mị: “Không biết vì sao, nhưng ta tin tưởng Tiêu Viêm tiểu thiếu gia, ta nghĩ, hắn nhất định có thể giành được thắng lợi.”
Thiết sơn quyền, hoàng giai cao cấp đấu kĩ, uy lực không kém, cần có bảy đoạn đấu khí mới có tư cách tu tập.
Híp mắt lại cảm nhận cỗ kình khí bén nhọn kia, Tiêu Viêm chậm rãi thở một hơi, lộ tuyến vận chuyển đấu khí trong người, chợt biến đổi: “Huyền giai đấu kĩ: Xuy hỏa chưởng!”
Theo tiếng quát trong lòng, lực đẩy cuồng mãnh, lại theo bàn tay của Tiêu Viêm phun ra.
“Phanh!” Không khí hơi gợn sóng, một cỗ lực đẩy vô hình, hung hăng bắn tới trên người Tiêu Ninh, hai cỗ lực đẩy trái ngược giáp công, nhất thời làm sắc mặt hắn một mảnh tái nhợt.
“Phốc xuy”
Hai cỗ lực ngược nhau, cuối cùng là lực đẩy chiếm thượng phong, sau khi giằng co một lúc, cuối cùng Tiêu Ninh trược tiếp bị cỗ lực đẩy kia ném xuống đất, sau khi bị kéo lê hơn mười thước, thân hình mới chậm rãi dừng lại, cùng lúc đó, một ngụm máu tươi, cũng thê thảm phun ra.
Nhìn Tiêu Ninh nằm trên mặt đất, lại liếc nhìn toàn trường đang im lặng, bàn tay Tiêu Viêm chậm rãi buông xuống, nhàn nhạt nói ra mấy chữ: “Ngươi thua…”