“Nhị trưởng lão, đã kiểm tra xong chưa?”
Tiêu Viêm nhìn mấy chữ to màu vàng trên bia đá, chậm rãi thu tay lại, liếc mắt nhìn nhị trưởng lão thần tình có chút hoảng hốt bên cạnh, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
“Nga, ách, xong rồi…” Bị thanh âm của Tiêu Viêm làm bừng tỉnh, nhị trưởng lão có chút bối rối gật gật đầu, từ ánh mắt của hắn mà đoán, hắn hiển nhiên vẫn còn trong khiếp sợ.
“Ai, một năm năm đoạn đấu khí? Tốc độ tu luyện này… Kinh khủng.” Một lúc lâu sau, nhị trưởng lão chậm rãi khôi phục thanh tỉnh, ánh mắt phức tạp nhìn thiếu niên trước mặt, trong lòng thở dài một hơi, nghi ngờ trong mắt, cuối cùng biến mất toàn bộ trước sự thật.
Kim quang trên tấm bia đá dần biến mất, một lát sau, lại hồi phục lại màu đen thâm trầm mà lạnh lẽo.
Kim quang biến mất, toàn trường vẫn yên tĩnh như trước, hiển nhiên, mọi người vẫn còn đắm chìm trong cỗ chấn động đó.
“Khái…” Trên đài cao, tiếng ho khan của nhị trưởng lão, rốt cục lôi kéo lại ánh mắt của toàn trường.
“Nghi thức kiểm tra đã hoàn thành, dựa theo quy củ trước kia, Tiêu Viêm sẽ phải nhận một lần khiêu chiến, quyền hạn khiêu chiến là dưới đấu giả, ai muốn lên?” Ánh mắt nhị trưởng lão đảo qua tuổi trẻ một đời của Tiêu gia, nhẹ giọng quát.
Tiêu Ninh vẫn chưa chú ý đến sắc mặt khó coi của nhị trưởng lão, bước đến, đắc ý cười nói: “Tiêu Viêm, để ta thử chiến đấu thực lực của ngươi rốt cuộc mạnh đến đâu.”
Lười biếng giương mắt nhìn Tiêu Ninh trước mặt, Tiêu Viêm ngay cả lời cũng không thèm đáp.
“Tiêu Ninh, khiêu chiến Tiêu Viêm, Tiêu Viêm, ngươi có chấp nhận hay không?” Nhìn Tiêu Ninh đã đi tới giữa đài, Nhị trưởng lão đành phải bất đắc dĩ lớn tiếng nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
“Ngươi sẽ chấp nhận chứ? Huân Nhi cũng đang xem, đừng để nàng thất vọng…” Vuốt ve viên đan dược trong tay áo, lòng tự tin của Tiêu Ninh lại càng lớn hơn, nhìn thoáng qua thiếu nữ đạm nhã như hoa sen dưới đài, cười lạnh nói.
“Ngu ngốc…” Trong lòng phun ra hai chữ, Tiêu Viêm sờ sờ mũi, dưới ánh mắt của mọi người, nhẹ gật đầu, nhàn nhạt nói: “Tiếp nhận.”
.Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đâu, nhị trưởng lão lại bất đắc dĩ thở dài, phất phất tay, lúc lui ra phía sau, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được, quá khẽ: “Nhớ kỹ cho ta, có mức độ một chút!”
Tiêu Ninh liếm môi
Tiêu Viêm cũng nhún vai không có ý kiến.
Theo nhị trưởng lão thối lui, trên đài, không khí nhất thời căng thẳng!