Lăng Hàn không phải chưa thấy qua tạo vật khác của lão Thần thú, ví dụ như những môn đồ của Chân Long Đại Đế, tất cả dều bị hắn giết một lần. Nhưng mà, sau khi bọn họ “sống lại” đã không nhận biết Lăng Hàn, xem như người xa lạ. Cho nên việc này kì quái, vì cái gì sau khi tái tạo Chân Hoàng Đại Đế lại nắm giữ ký ức? Lẽ ra, linh hồn Đại Đế không có khả năng bảo tồn? – Việc này nhất định có cổ quái! Lăng Hàn thì thào. Nhưng bây giờ không phải thời điểm cân nhắc việc này, hắn cần phải đi Đế đảo, hoàn thành một bước nhảy cuối cùng. Lăng Hàn thu hồi thi thể Chân Hoàng, không tồi, thịt chim này là đại bổ, có thể tẩm bổ cho Nữ Hoàng các nàng. Mấy năm sau, bọn họ đi tới biển tử vong. Lăng Hàn ngừng lại, hắn đáp xuống biển cả. Hắn bắt đầu nấu nướng thịt Chân Hoàng cho các nàng phục dụng.
Hắn cũng không cần, hắn hiện tại đã là Chuẩn Đế cửu tinh, ăn bổ hơn nữa cũng không được gì, con đường về sau chỉ có thể dựa vào hắn tự đi. Tiên dược gì cũng không có hiệu quả. Ở bờ biển, chúng nữ ăn suốt bốn tháng, lúc này mới ăn xong hai con Chân Hoàng. Chủ yếu là đầu cấp Đại Đế kia, cấp thứ sáu, năng lượng ẩn chứa trong đó vô cùng kinh người, cho dù các nàng là Thánh Nhân cũng phải tiêu hóa thật lâu. Kế tiếp, các nàng cùng nhau bế quan, về sau tu vi mỗi người tăng nhiều. Thử hỏi, thế gian có ai có thể dùng thịt Đại Đế làm tài nguyên tu luyện? Tuyệt đối không có! Đây chính là Đại Đế, bá chủ một thời đại, chưởng khống quy tắc chí cao. Ăn thịt Đại Đế? Nói đùa cái gì! Cho nên, các nàng tiến bộ không thể tưởng tượng nổi, dù sao tạo hóa này có nằm mơ cũng không tìm được. Đáng tiếc, bình cảnh Chuẩn Đế rất khó vượt qua, Lăng Hàn thu các nàng vào trong cơ thể. Việc này rất thần kỳ, một khi thu vào trong cơ thể của hắn, cho dù trôi qua bao nhiêu năm, nhưng trạng thái lại được bảo tồn vào thời điểm tiến vào, giống như còn ở trong Nguyên thế giới. Nếu không, Lăng Hàn cũng không có khả năng mang các nàng đi vào, hiện tại dù ai cũng không cách nào trường sinh, hắn vừa bế quan thì các nàng đã chết già. Hắn bắt đầu vượt biển.