Sơn Hải Thiên lúc này vẫn có rất nhiều âm hồn ra vào.
Dường như đây là đại bản doanh của âm phủ, vô số âm hồn tiến vào dương gian, sau đó đi tới tiền tuyến, chúng có tác dụng đồng hóa dương gian.
Đây chính là tác dụng duy nhất của chúng, chân chính thúc đẩy chính là Khô Lâu Thánh Binh, ngay cả Âm Thánh cũng chỉ có một ít tác dụng mà thôi.
– Chúng ta tới đại náo một trận!
Lăng Hàn cười nói.
– Tốt!
Ba người cùng nhau giết ra, uy thế Thánh Nhân không chút ẩn giấu, bọn họ như hào quang trong bóng tối, sinh mệnh chi hỏa cũng là Thánh hỏa.
Oanh!
Ba người vừa đến, âm hồn đều hóa thành khí thể, trong nháy mắt đã biến mất vô tung.
Bọn họ không có gặp được chống cự ra dáng, Khô Lâu Thánh Binh đều ở tiền tuyến, trong đó có Âm Thánh tọa trấn nhưng làm sao có thể ngăn cản ba người Lăng Hàn?
Chỉ mất gần nửa ngày, Sơn Hải Thiên đã trống không.
– Ai, nếu mấy trăm năm trước chúng ta có thực lực như vậy thì tốt rồi.
Đại Hắc Cẩu cảm thán nói ra, như thế, bước đầu tiên âm hồn xâm lấn sẽ không thể phát động.
Lăng Hàn lắc đầu:
– Nếu thật là như thế, có lẽ Khô Lâu Thánh Binh, tuyệt địa chi chủ sẽ xuất hiện từ sớm.
Dù Lăng Hàn hiện tại có thể ngang hàng thậm chí san bằng Khô Lâu Thánh Binh thì như thế nào, tuyệt địa chi chủ mới là căn nguyên.