Trong bất tri bất giác, Lăng Hàn đã đi tới nơi này được một năm.
Nhưng mà, Lăng Hàn vẫn không vội chút nào.
Nguyên nhân ở chỗ này, thời gian trôi qua bất đồng.
Trọng lực nơi này quá lớn, thậm chí ảnh hưởng tới thời gian trôi qua.
Theo Đa Gia Phật suy tính, thời gian nơi này trôi qua nhanh hơn bên ngoài nhiều, ít nhất gấp trăm lần bên ngoài.
Cho nên, cho dù hắn nghỉ ngơi ở nơi này trăm năm, bên ngoài chỉ mới trôi qua một năm mà thôi.
Một năm qua đi, Lăng Hàn đã thích ứng với trọng lực tại nơi này.
Hắn vốn tu luyện Chân Long Đoán Thể Quyết, thể phách vô cùng bền bỉ, nhưng mà, không thể phủ nhận là, bộ bí pháp này được chế tạo riêng cho Long tộc, hắn có thể học nhưng chú định không có khả năng đạt tới đỉnh phong.
Phải biết, cho dù hắn có dùng năng lượng cao cấp hơn rèn luyện, nhưng cường độ thân thể cũng chỉ ngang hàng với Tiểu Thanh Long.
Nhưng mà, đoán thể cường độ cao như vậy, Lăng Hàn đang tu sửa thể thuật của Chân Long thành thích hợp cho hắn.
Hắn hiện tại đã là Thánh Nhân, hắn còn cách đỉnh phong của thế giới một bước mà thôi, cho nên, hắn có tư cách sửa chữa.
Một năm qua đi, hắn có tiến bộ kinh người.
Thứ nhất, đúng là thời gian dài, thân thể thích ứng, nhưng thích ứng cũng có cực hạn, nếu có thể vẫn tiến bộ, đó là vì hắn đã sửa chữa thể thuật của Chân Long.
– Cứ theo đà này, chờ thời điểm ta đi ra ngoài, chỉ sợ thể thuật của ta có thể trấn áp Thánh Nhân cửu tinh.