Hắn vùi xuống đất ba năm.
Thương thế của Lăng Hàn quá nặng, hắn cần chữa thương ba năm mới khỏi, hơn nữa đây đã là tốc độ cực nhanh.
Bành, hắn phá đất bay ra ngoài.
Hai tay và chân trái đã mọc trở lại, chỉ có làn da như ngọc thạch, có cảm giác ôn nhuận như da nữ tử.
– Hiện tại, ta mới thật sự đạt đến Tôn Giả thập tinh!
Lăng Hàn huy động cánh tay, oanh, lực lượng đáng sợ vang vọng, bảy mươi đạo quy tắc thất tinh bộc phát.
Hắn hiện tại, về mặt sức mạnh hắn đã đạt tới Thánh Nhân nhất tinh, không cần tiếp tục đánh với Thánh Nhân nhất tinh mà gặp bất lợi, rõ ràng chiến lực chiếm ưu thế nhưng lại bị đánh ngã trái ngã phải.
Đương nhiên, so với Thánh Nhân nhị tinh tam tinh, lực lượng của hắn vẫn không kịp.
Không việc gì, lực lượng với Thánh Nhân chỉ là thứ yếu, quy tắc mới là vương đạo.
– Không biết tình huống thế nào.
Lăng Hàn thì thào, thân hình khẽ động, hắn tìm kiếm trên mặt trời bị dập tắt này, muốn biết tình huống mới nhất ở đây.
Sau khi đi một vòng, hắn phát hiện viên tinh thể này vẫn như cũ, cũng không có tình huống đặc thù phát sinh.
Thời gian còn chưa tới sao?
Nhưng vừa vặn, Lăng Hàn tiếp tục luyện đan, hắn còn có một ít tiên khí chưa luyện hóa.
Thấm thoát lại một năm qua đi, Lăng Hàn đã luyện tất cả tiên khí thành đan dược, chỉ cần luyện hóa toàn bộ, tu vi của hắn sẽ đạt tới thập tinh hậu kỳ, khoảng cách đỉnh phong còn kém một chút.
– Hiện tại muốn tăng lên còn khó hơn lên trời.
Lăng Hàn cảm thán, tiên khí ở nơi này dễ lấy hơn nhiều, hắn lưu tại nơi này cũng không lãng phí thời gian, trong nơi xa, Tống Lam còn đang hấp thu tiên khí thay hắn, mặc dù số lượng không nhiều nhưng có còn hơn không.
Hắn lặng lẽ tìm đám người Nữ Hoàng, mọi người tụ hợp và nói đến chuyện thiên kiếp giáng lâm, mọi người vẫn vẫn nghĩ mà sợ.