Phanh! Phanh! Phanh!
Lăng Hàn điên cuồng đánh Ưng Phá Không, dưới từng quyền liên tiếp đánh cho Ưng Phá Không ngay cả năng lực chống cự cũng không có, liên tục, hắn chỉ có thể không ngừng rút lui mà thôi.
Mà ở bên trong thức hải của Ưng Phá Không, lời nhắc nhở mà hắn nhận được cũng không ngừng vang lên.
Rốt cục, Lăng Hàn cũng đã nhận được một cái nhắc nhở, Ưng Phá Không đã mất đi năng lực hành động.
Tốt, chỉ còn lại có sáu người.
Hắn đưa ánh mắt nhìn về phía Hổ Thái Phong, chỉ là lần này Hổ Thái Phong đã có kinh nghiệm, lại đang đứng chung với bọn người Hồng Thiên Bộ.
Ha ha, các ngươi chân thành hợp tác rồi sao?
Lăng Hàn cười nói.
Hồng Thiên Bộ lập tức giận dữ, luận chiến lực chân thực, một ngón tay của hắn đã có thể nghiền chết Lăng Hàn. Thế nhưng dưới tình huống trước mắt này, hắn liên thủ với người khác mà vẫn không làm gì được Lăng Hàn. Đây là kết quả khiến cho hắn không thể nào tiếp nhận được.
Hắn một mình giết ra ngoài, mặc dù lực lượng giữa hai người có chỗ chênh lệch, thế nhưng hắn tin tưởng vào kỹ xảo chiến đấu của mình, nhất định có thể áp chế được Lăng Hàn.
Cũng không có bất kỳ một chút tác dụng nào.
Trước đó Lăng Hàn không ngừng luyện tập động tác cơ sở, nắm giữ chân yếu lĩnh của từng quyền từng chưởng đều rất hoàn mỹ, luận kỹ xảo chiến đấu, Lăng Hàn hoàn toàn không thua.
Như vậy, chênh lệch về lực lượng đã hoàn toàn thể hiện ra ngoài, dưới sự điên cuồng của Lăng Hàn, rất nhanh người đá của Hồng Thiên Bộ bị đánh hao hết năng lượng phòng hộ, độ hủy hoại tăng nhiều.