Nơi này tối sầm, chỉ là Lăng Hàn có được nhãn thuật, sau khi mở ra hắn vẫn có thể nhìn thấy đồ vật trong phạm vi mười trượng, không nói rõ ràng rành mạch được. Thế nhưng muồn nhìn thấy đồ vật lại không hề khó khăn.
Ở chỗ này, thị lực của Nhị Oa cũng bị hạn chế rất lớn, nhưng mà vẫn có thể đạt tới xa hai mươi trượng, vẫn còn mạnh hơn Lăng Hàn rất nhiều.
Quảng trường này rất lớn, hơn nữa cũng không có vật gì, khiến cho Lăng Hàn rất thất vọng.
A?
Nhị Oa ngửa đầu, dường như đã phát hiện ra tình huống gì đó.
Lăng Hàn cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng sau khi nhìn về phía trước một thoáng, cuối cùng hắn cũng đã phát hiện ra, phía trước lại có một bức tượng đá cực lớn.
Bức tượng đá này rất là cao lớn, chí ít cao có trăm trượng, mặc dù Lăng Hàn không có cách nào nhìn thấy đỉnh, thế nhưng mười trượng cuối cùng lại không thể nhìn thấy đầu gối tượng đá, dựa theo suy đoánnày, chí ít độ cao của tượng đá này cũng có trăm trượng.
Ởbên trong một cái bí cảnh như thế này, lại mở ra một cái bí đạo, thành lập một quảng trường khổng lồ, thế mà chỉ để trong một pho tượng hay sao?
Lăng Hàndạo qua một vòng vòng quanh tượng đá, cũng không có phát hiện ta có cống phẩmgì cả, chuyện này khiến cho hắn rất là thất vọng.
Được rồi, tiếp tục đi lên phía trước a.
Bọn hắn đi xuyên qua tượng đá, đi tới cuối quảng trường, địa hình phía trước đột nhiên thay đổi.
Trước đó quảng trường đều dùng tảng đá không biết tên trải trên mặt đất, bóng loángnhư là bạch ngọc, còn có một loại cảm nhận trong suốt. Thế nhưngphía trước lại là một mảnh bãi cỏ, tất cả đều là cỏkhô héo.