Thế nhưng trong nháy mắt, trung tâm hồ nổi lên gợn sóng, sau đó hóa thành một vòng xoáy, lại nhanh chóng mở rộng, đường kính ước chừng khoảng ba trượng.
Hàn khí đánh tới, mặt hồ trong nháy mắt đã bị băng phong.
Đi!
Lăng Hàn lập tức nhảy ra ngoài, tay trái ôm Đại Oa Nhị Oa Tứ Oa, tay phải thì ôm Ngũ Oa Lục Oa Thất Oa, Tam Oa theo quy củ cũ, bám lấy cổ hắn. Phong Vân Phiêu phát động, hắn lập tức phát động tốc độ gấp bốn lần vận tốc âm thanh.
Hắn mang theo kình phong mãnh liệt phóng tới, chỉ trong nháy mắt hắn đã đi tới trung tâm hồ, sau đó nhảy xuống.
Trong lúc mơ hồ hắn nhìn thấy có một người từ bên trong hốc cây đi ra, rõ ràng là cách rất xa, hơn nữa cũng chỉ là một người mà thôi. Thế nhưng hắn lại cảm thấy được sát ý ngập trời, khiến cho da của hắn cũng mơ hồ có chút đau nhức.
Lúc này, thân ảnh của hắn đã xuống động băng, dựa vào tường băng, hắn nhanh chóng phóng xuống phía dưới.
Đáy hồ này thực sự rất sâu, chí ít hắn đã trượt được hai mươi giây thì rốt cuộc lúc này mới tới. Phía trước lại hiện ra một cái thông đạo khác.
Hắn không khỏi suy nghĩ, nếu lúc này nước hồ đột nhiên giải phong ấn, như vậy không phải hắn sẽ bị chết cóng ở phía dưới hay sao?
Xoát xoát xoát, lại có mấy người tuột xuống.
Đám người vừa đứng lên, trong mắt lập tức hiện lên vẻ cảnh giác.
Tất cả mọi người ở đây đều là đối thủ cạnh tranh, chỉ có một người có thể đại biểu cho ngọn núi thứ năm đi cạnh tranh vị trí sồ long mà thôi.