Phanh! Phanh! Phanh!
Đừng nhìn dáng người của hắn rất là thon dài, thế nhưng tấn công lại rất là bá đạo, giống như một đầu man ngưu mạnh mẽ đâm tới phía trước.
Lần này hắn ra tay, Hồng Thiên Lượng lập tức rơi vào thế hạ phong, không hơn trăm chiêu hắn đã bị một quyền đánh bay.
Nếu là sinh tử chiến, đương nhiên hắn còn có thể tiếp tục chiến đấu, thế nhưng chỉ là luận bàn, hắn đã thua hết sức rõ ràng.
Vẻ mặt hắn tràn ngập vẻ ảm đạm và thất lạc, nhưng lại không thể không nói:
Ta đã thua.
Lúc trước chỉ có một Hồng Thiên Bộ đặt ở trên đầu của hắn, về sau lại thêm một Lăng Hàn, mặc dù Yêu tộc có nhiều thiên tài. Thế nhưng dù sao cũng là Dị tộc, hơn nữa ai cũng biết, Yêu tộc ở dưới tiên đồ rấ tlaf cường đại, không bằng cũng là chuyejen rất bình thường, dù sao cũng còn nhiều thời gian.
Nhưng bây giờ lại chạy ra một La Cẩm Đường, mười phần nhẹ nhõm đã đánh bại hắn.
Chuyện này đã đâm vào tim của hắn rất là nghiêm trọng.
Thần kinh của Hồng Thiên Lượng đã rất cường đại, gắng gượng vượt qua đả kích từ Hồng Thiên Bộ, lại gắng gượng qua đả kích của Lăng Hàn. Thế nhưng quá tam ba bận, lần đả kích này đã khiến cho ý chí chiến đấu của hắn hoàn toàn rơi xuống.
Hắn quay người rời đi, thất hồn lạc phách.
La Cẩm Đường cười nhạt một tiếng, không để ở trong lòng một chút nào.
Hắn lần nữa khoanh chân ngồi xuống, giống như cũng không có chuyện gì xảy ra vậy.