Hiện tại, rốt cục hắn đã nổi giận.
Trước đó hắn căn bản không có để Lăng Hàn vào trong mắt. Hắn cho rằng Lăng Hàn chỉ được người khác khoác lác nâng lên, bởi vậy, dù là hắn áp chế lực lượng đến Cực Cốt cảnh thì trong lòng vẫn rất là khinh thường, cho rằng có thể tuỳ tiện trị Lăng Hàn không ngẩng đầu được.
Ngược lại, nếu hắn phải vận dụng năng lực Minh Văn cảnh mới có thể trị được Lăng Hàn, như vậy tương đương với việc đang nói đánh với Hồng Thiên Bộ một trận, hắn không phải là đối thủ.
Ngươi sẽ chết rất thảm!
Hắn hét lớn một tiếng, lần nữa giết về phía Lăng Hàn.
Hắn vẫn ép lực lượng đến Cực Cốt cảnh. Bởi vì hắn cho rằng thất bại vừa rồi chỉ là bởi vì hắn chủ quan quá mức, luận chiến lực chân thực, hắn tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với Lăng Hàn.
Sưu, hắn giết tới chỗ Lăng Hàn.
Lăng Hàn vẫn chờ hắn tới gần, lúc này mới xuất thủ, chộp tới mặt của Thôi Trường Vận.
Trong lòng Thôi Trường Vận lập tức chửi mắng. Con mẹ nó, ngươi còn muốn làm một lần nữa sao?
Ngươi thật sự cho rằng ta là quả hồng mềm hay sao?
Nhưng mà, hắn lập tức sợ hãi, bởi vì cho dù hắn đã tăng chiến lực lên tới Cực Cốt cảnh đỉnh phong thì vẫn không chịu nổi được một kích này.
BA~, mặt của hắn lần nữa bị Lăng Hàn chộp lấy.
Sau đó chính là tái diễn một màn trước đó, phanh, hắn bị Lăng Hàn lần nữa ấn vào bên trong gạch, cùng một vị trí, cùng một chiều sâu, chỉ là lần này không có tạo thành phá hoại với gạch bên ngoài như trước.
Toàn trường, hoàn toàn yên tĩnh.
Lần thứ nhất còn có thể nói là Thôi Trường Vận chủ quan, nhưng lúc này thì sao đây?
Hắn thẹn quá hoá giận, đương nhiên sẽ toàn lực ứng phó, thế nhưng dù toàn lực ứng phó cũng chỉ có kết quả như vậy, làm sao có thể chịu nổi được cơ chứ?