BA~, Lăng Hàn đã ném heo mập ra ngoài.
Nhưng có chút cổ quái là, cũng không có công kích gì đánh ra.
Lăng Hàn kinh ngạc, trận pháp này đã mất linh rồi sao? Nhưng nếu mất linh, làm sao lại có hiệu quả đối với Lục Oa cơ chứ.
Cha, trận pháp này không phải chuyên môn công kích, mà là kết hợp một loại viễn cổ linh nào đó, sinh ra uy áp đáng sợ, khiến cho người ta khó mà động đậy được.
Lục Oa giải thích nói.
Hiển nhiên uy áp đối với heo mập vô hiệu, nó chậm rãi bò dậy, sau đó đi một bước ngừng hai bước, chậm rãi từ trên bậc thang đi xuống phía dưới.
Lăng Hàn cảm thấy kỳ quái, hắn cũng đi lên phía trước, vừa bước lên bậc thang thứ nhất thì lập tức áp lực như núi trấn áp về phía hắn.
Cứ như vậy thiếu chút nữa hắn đã phải quỳ xuống, xương cốt trong cơ thể rung động phát ra tiếng đùng đùng.
Hắn cắn răng, lại bước về phía trước một trước.
Lần này thì trên da lập tức có tia máu rỉ ra.
Hắn vội vàng lui về phía sau, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức.
Mặc dù xương cốt không có vỡ, tạng khí không hỏng. Thế nhưng làn da đã bị thương rất nặng, mà đây mới chỉ vẻn vẹn là bước lên hai bước mà thôi.