Điều này không hợp đạo lý.
Lẽ nào, hắn có thần thông gì còn ẩn không mở ra?
Lăng Hàn không nhịn được lại bắt đầu mơ tưởng.
Xem ra, không còn chuyện gì liên quan tới chúng ta nữa. Trở về thôi.
Lăng Hàn xoay người. Nếu như yêu tộc cũng đã tới đầu hàng, vậy dĩ nhiên không có chiến tranh.
Không có uy hiếp của yêu tộc, tất nhiên cũng không có ai còn dám giam lỏng Lăng Hàn. Cấm vệ quân phía bên ngoài viện của hắn rất nhanh lại thu lại.
Hai ngày trôi qua, Hiên Viên Định Quốc đến tìm hắn. Này này này, ngươi biết yêu tộc tại sao muốn đầu hàng hay không?
Gia hỏa kia thần thần bí bí nói. Ta không biết.
Lăng Hàn lắc đầu. Ngươi đoán đi!
Hiên Viên Định Quốc còn đang muốn thừa nước đục thả câu. Không nói thì thôi.
Lăng Hàn quay đầu sang chỗ khác.
A, ngươi gia hỏa này thế nào một chút lòng hiếu kỳ cũng không có?
Hiên Viên Định Quốc thở dài: Ngươi thật đúng là khiến cho người ta chơi hoàn toàn không vui chút nào.
Chỉ có điều, hắn căn bản không kìm chế được, lập tức bu lại, nói: Là bệ hạ! Sao?
Lăng Hàn nhìnvề phía hắn. Bốn ngày trước, bệ hạ tự mình đi tới hoàng cung của yêu tộc, cùng Yêu Hoàng đánh một trận. Sau đó ngày hôm sau Yêu Hoàng liền đưa ra quyết định xưng thần, phái ra Huyết Xích La và Bích Tiêu công chúa.
Hiên Viên Định Quốc nói.
Vẻ mặt hắn đầy ngưỡng mộ: Đời này nếu như ta có thể tu luyện ra một phần trăm thực lực của bệ hạ thì tốt rồi.
Lăng Hàn cũng kinh ngạc. Hóa ra Trần Phong Viêm tự nhiên vô thanh vô tức xuất quan, còn “giáo dục” Yêu Hoàng một chút, trực tiếp đaasnh cho yêu tộc bội phục.
Điều này quá mức trâu bò rồi.
Vì sao Trần Phong Viêm không nói trước một tiếng?
Hiển nhiên, vị thánh hoàng này là muốn xem thử một chút về biểu hiện của mọi người. Thế này, những kẻ phái cầu hoà lộ ra nguyên hình, sau đó chắc chắn sẽ không lại được Trần Phong Viêm trọng dụng nữa. Như đã nói qua, công chúa yêu tộc kia thực sự quá đẹp, quả thực là kẻ gây tai hoạ!
Hiên Viên Định Quốc chuyển trọng tâm, nói đến trên người Bích Tiêu công chúa. Đáng tiếc, yêu tộc đã nói rõ ràng, vị công chúa này chỉ hứa gả cho một vị hoàng tử nào đó. Chúng ta không có phần.
Hắn thở dài, giống như chết cha chết mẹ.
Có thể thấy được một phần mị lực của Bích Tiêu.
Lăng Hàn lắc đầu, cười nói: Vậy ngươi cố gắng tu luyện, sau này còn muốn lợi hại hơn so với Yêu Hoàng, cưới một nữ nhi khác của hắn không được sao?
Hiên Viên Định Quốc ra vẻ muốn đánh hắn. Muốn vượt qua Yêu Hoàng? Có khả năng sao!
Ầm ầm ầm.
Đúng lúc này, bên ngoài có người gõ cửa lớn.
Ai vậy, muộn thế này rồi.
Tiểu thị nữ chạy đi mở cửa. Chỉ qua một hồi, nàng lại khiếp sợ chạy về, nói: Thiếu gia thiếu gia, bên ngoài có một người tự xưng là công chúa yêu tộc cầu kiến.
Phụt.
Hiên Viên Định Quốc nhất thời phun ra một miệng trà.
Công chúa yêu tộc tới chơi?
Phản ứng đầu tiên của Lăng Hàn là sửng sốt, sau đó mới phản ứng kịp.
Bích Tiêu công chúa có phải là tới vì Yêu Hầu Quyền hay không? Nếu không, cho dù hắn là Hồng Thiên Bộ thứ hai, đối phương cũng không đến mức coi trọng hắn như vậy. Ngươi giỏi lắm!