Lăng Hàn lại không thèm để ý chút nào. Đại đạo sơ hưng, Hồi Khí Đan cũng chỉ hiện tại mới có giá trị ít tiền. Sau này khẳng định không có người nào hỏi thăm, không có giá trị gì.
Cho nên tất nhiên phải thừa dịp hiện tại vớt lên một khoản. Ngoại trừ Hồi Khí Đan ra, còn có Bí Lực Đan, Tham Mạch Đan, đều bị hắn cải tiến qua. Hắn vốn cho Mạc Quốc Hào, nhưng Mạc Quốc Hào đã chết ở Hổ Cứ Thành.
Ngươi thật sự nguyện ý?
Hai mắt Hiên Viên Định Quốc sáng lên. Theo hắn mà nói, từ trong tay mình đẩy ra Hồi Khí Đan bản cải tiến, đây lại không chỉ là chuyện kiếm tiền bạc, còn có thể khiến cho hắn tăng thêm một phần ở chỗ Hiên Viên đại soái, thậm chí nhận được Thánh Hoàng bệ hạ coi trọng.
Điều này lại có ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.
Lăng Hàn gật đầu, nói: Nếu như không nguyện ý, vậy ta cần gì phải nói với ngươi nhiều như vậy? Ha ha, ha ha ha, được!
Hiên Viên Định Quốc mừng rỡ. Hắn tự mình đích thân đến gặp Lăng Hàn cũng chỉ là biểu đạt một chút coi trọng, không nghĩ tới sẽ có thu hoạch bất ngờ như vậy. Vậy phân chia như thế nào?
Hắn nhìn về phía Lăng Hàn. Trên chuyện này Lăng Hàn chiếm địa vị chủ đạo.
Lăng Hàn mỉm cười, nói: Ta không chỉ cung cấp đan pháp Hồi Khí Đan, còn có Bí Lực Đan và Tham Mạch Đan, đều là bản cải tiến. Hiệu quả ngươi có thể cho người đi kiểm tra. Tỉ lệ phân chia, mỗi bên một nửa thế nào?
Hắn lại ra ba phương pháp luyện đan, lấy đi một nửa lợi nhuận. Tỷ lệ này cũng không thấp.